Từ câu chuyện tiếng vọng rừng sâu trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cho và nhận trong cuộc sống – Văn nghị luận – Bài văn hay lớp 8 kiến thức mới năm 2023
Mục lục bài viết
Từ câu chuyện tiếng vọng rừng sâu trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cho và nhận trong cuộc sống – Văn nghị luận – Bài văn hay lớp 8 – Cập nhật kiến thức mới nhất năm 2023
Dưới đây là bài viết Từ câu chuyện tiếng vọng rừng sâu trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cho và nhận trong cuộc sống – Văn nghị luận – Bài văn hay lớp 8 hay nhất bao gồm dàn ý và các bài văn mẫu. Hãy tham khảo cùng wikisecret nhé !
Đọc văn bản
Tiếng vọng rừng sâu
Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: “Tôi ghét người”. Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về, sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểu được từ trong rừng lại có người ghét cậu.
Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: “Giờ thì con hãy hét thật to: Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: “Con ơi, đó chính là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con”.
Dàn ý thông điệp của câu chuyện tiếng vọng rừng sâu
Dưới đây là Dàn ý thông điệp của câu chuyện tiếng vọng rừng sâu chi tiết và dễ hiểu nhất !
A. Mở bài
- Trong cuộc sống của mỗi chúng ta đều có cái thiện và cái ác, có người làm điều ác nhưng ban đêm không gặp ác mộng, có người âm thầm làm điều thiện mà không cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. trong tim.
- Hãy nhớ rằng cho đi thì sẽ nhận lại, kẻ gieo gió ắt gặp bão. Nếu tôi ghét mọi người, họ cũng sẽ ghét tôi. Nếu chúng ta yêu mọi người, họ cũng sẽ yêu chúng ta.
- Đã cung cấp truyện “Tiếng vọng rừng sâu”
B. Thân bài
Mô tả câu chuyện
- Câu chuyện về mối quan hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống.
- Khi bạn trao tình yêu thương cho người khác, bạn cũng nhận lại tình yêu thương đó.
- Đây là mối quan hệ nhân quả và là quy luật không thể tránh khỏi của cuộc sống.
Nhận xét
Giải thích các quy luật của cuộc sống
- Cho tôi một cái gì đó để nhận.
- Quan hệ cho – nhận rất phong phú cả về vật chất và tinh thần.
- Không phải lúc nào mối quan hệ này cũng bình đẳng trong cuộc sống. Đôi khi chúng ta cho nhiều hơn nhưng nhận lại ít hơn và ngược lại.
- Trong mối quan hệ cho – nhận, khi bạn cho ai thì không phải lúc nào bạn cũng nhận lại được từ người đó mà nhiều trường hợp bạn nhận lại được từ người mà bạn chưa từng cho.
- Những gì chúng ta nhận được khi cho đi đôi khi là sự hài lòng về bản thân, sự hoàn thiện hơn về con người của chúng ta trong cuộc sống.
- Làm điều ác, ích kỷ, ích kỷ, xấu xa thì phải nhận lấy những gì mình gieo. Đó là sự bồn chồn của tâm hồn, hoặc những hành động xấu của người khác đối với nó. Vì vậy, bạn tự làm hại chính mình.
- Yêu thương và đối xử tốt với những người sẽ được yêu thương và đối xử tốt.
Chứng minh cách đưa và nhận bằng chứng (chèn bằng chứng)
Bình luận vấn đề
- Đây là một ý kiến chân thành và sâu sắc.
- Dẫn dắt con người đến một cuộc sống tuyệt vời, tươi đẹp, yêu thương và có trách nhiệm trước khi ứng xử với cộng đồng.
- Nhưng đôi khi cho và nhận không phải lúc nào cũng trùng hợp mà ở đời đâu phải vậy. Sống tốt nên thuận theo tự nhiên, không nên gượng ép.
- Căm thù luôn sinh ra thù hận, và bạo lực luôn sinh ra bạo lực. Chỉ có tình yêu mới sinh ra tình yêu. Đó là lý do tại sao chúng ta phải đáp lại bằng sự căm ghét bằng tình yêu. Dư âm đẹp nhất của một hành động yêu thương là dư âm của hòa bình luôn sâu thẳm trong trái tim chúng ta.
Ý nghĩa
- Câu chuyện khuyên chúng ta:
- Con người nên biết điều tốt nhất cho cuộc sống này. Yêu thương, tôn trọng, cảm thông, giúp đỡ lẫn nhau, không cho và nhận vì mục đích ích kỷ …
- Con người cần biết cho đi hơn là nhận. Cho đi mà không đòi hỏi gì để đáp lại.
- Câu hỏi được nêu ra trong câu chuyện là một bài học lớn về cách sống cao đẹp.
C. Kết bài
- Rút ra bài học cho bản thân.
- Cuộc sống trả lại những gì chúng ta cho đi. Cuộc sống là tấm gương phản chiếu hành động của chúng ta. Nếu bạn muốn được yêu, bạn phải biết cách yêu. Để trở nên tử tế, bạn phải tử tế. Để được hiểu và tôn trọng, bạn cần biết thấu hiểu và tôn trọng. Nếu bạn muốn bao dung, hãy rộng lượng với chính mình, và nếu bạn muốn rộng lượng, bạn phải rộng lượng và rộng lượng với chính mình. Quy tắc này áp dụng cho tất cả các khía cạnh của cuộc sống.
Một số bài văn mẫu tiếng vọng rừng sâu nghị luận
Dưới đây là Một số bài văn mẫu tiếng vọng rừng sâu nghị luận của học sinh giỏi hay nhất !
Từ câu chuyện tiếng vọng rừng sâu trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cho và nhận trong cuộc sống ngắn gọn
Đôi khi ta có thật nhiều niềm vui, những hạnh phúc và những thứ đáng để trân trọng vậy mà chúng ta không biết. Cứ lặng lẽ làm nó qua đi, phai đi nhưng rồi một ngày khi đã nhận ra rồi thì bạn hãy yêu thương nhiều hơn. Ban-dắc đã nói: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ”. Người mẹ lúc nào cũng yêu thương, san sẻ với con, tha thứ cho con dù con có làm gì đi chăng nữa. Những câu chuyện “Quà tặng cuộc sống” luôn đem đến cho ta những bài học sâu sắc, những bức thông điệp về tình yêu, tình bạn, tình mẫu tử, phụ tử,… nhưng quan trọng hơn hết là nó định hướng cho ta cách sống và biết cách yêu thương người khác. Câu chuyện Tiếng vọng rừng sâu là một câu chuyện có ý nghĩa rất lớn về tình mẫu tử mà trong đó điều làm chúng ta suy nghĩ nhiều nhất là sự cho di và nhận lại. Như người mẹ đã nói: đó chính là định luật trong cuộc sống của chúng ta”. Trong câu chuyện, cậu bé đã giận đến nỗi phải hét lên rằng: “Tôi ghét người” vậy mà người mẹ vẫn khoan dung, tha thứ. Hơn nữa còn ân cần chỉ bảo cho con. Ta hiểu rằng mẹ là vô cùng quan trọng đối với con, là người dìu dắt và đưa con đến với những con đường tràn ngập nắng và hoa. Mẹ đã định hướng cho con, đã bên con cho dù thế nào đi chăng nữa. Và quả thật đúng là “Trái tim người là một vực sâu thăm thẳm và ở dưới đấy ta luôn tìm thấy sự thứ tha”. Từ đó, ta thấy được ý nghĩa của người mẹ, và bài học sâu sắc về tình mẫu tử…
Hay như chi tiết cậu bé hét lên câu gì, rừng sâu chỉ vọng lại câu đó, thậm chí còn to hơn và người mẹ đã giải thích rằng đấy là sự cho đi nhận lại, quy luật của cuộc sống chúng ta. Đúng vậy! Đôi khi, bạn thường cảm thấy rằng cuộc đời thật bất công, bạn đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu… Nhưng vấn đề thật đơn giản. Khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế, đó là những niềm vui vô hình mà bạn không chạm vào được. Cuộc đời này là một vòng tròn. Thật ra không hề có sự bất công nào, có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn mà thôi và điều quan trọng là bạn hãy mở rộng tấm lòng mình để đón nhận nó. Khi bạn cho đi những điều tốt đẹp thì bạn sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn. Nếu bạn càng tính toán sự cho đi thì lại càng dồn nén, khi ấy vừa không vui mà vừa phải cho đi. Vì vậy, hãy cứ yêu thương, yêu thương thật nhiều để một ngày hạnh phúc sẽ đến với bạn.. Cuộc sống là như thế đó, đôi khi người ta chấp nhận cho đi điều quý giá nhất, nhưng rồi họ chẳng nhận lại được như mong muốn. Nhưng bạn nên nhớ, trong tình yêu không có sự trông mong được nhận lại, bởi tình yêu luôn luôn là một điều luật không công bằng của trái tim, không có định nghĩa và lí lẽ. Hãy cứ cho đi vì như vậy là bạn đã tự yêu thương lấy chính bản thân mình. Hãy cảm nhận những hạnh phúc vô hình mà cuộc sống ban tặng cho bạn, để mỗi ngày là một niềm vui và để được người khác yêu thương bạn một cách đúng nghĩa.
Nghị luận văn bản tiếng vọng rừng sâu về cho và nhận
Người đời đã từng nói: “Bàn tay biết tặng hoa cho người khác là bàn tay giữ được hương thơm”. Vậy phải chăng hạnh phúc là ước mơ, cũng là mục tiêu của tất cả mọi người? Nhưng những người khôn ngoan luôn hiểu rằng, hạnh phúc chỉ đến khi họ biết cho đi. Ta sẽ được nhận lại thậm chí nhiều hơn khi biết san sẻ nó. Và qua câu chuyện ngắn Tiếng vọng rừng sâu, ta lại như thấm nhuần đạo lí này hơn. Chỉ qua hình tượng một cậu bé ngỗ ngược, nghịch ngợm đã buột miệng hét lớn: “Tôi ghét người” và ngay sau đó, cậu phải đón nhận những tiếng vọng lại, thậm chí còn to và nhiều hơn trước, ta như cảm nhận rằng: một lời bất cẩn có thể khiến cho chính ta và những người xung quanh bị tổn thương. Cậu nói cậu ghét người, vậy là “người” cũng ghét cậu, cậu cho đi bao nhiêu thì sẽ nhận lại bấy nhiêu. Chính sự vô tình của cậu bé đã khiến bản thân phải hoảng hốt, phải buồn bã khi nhận lấy cái giá của mình. Cậu tủi thân khi biết rằng có người ghét bỏ mình, nhưng lại chẳng thể ngẫm ra cảm giác của người khác khi cậu nói cậu ghét họ. Trái lại, khi cậu bé đã được học cách nói lời yêu thương, biết trao đi sự chân thành thì dường như niềm vui cậu nhận lại đã tăng lên gấp bội. Khi cậu nói “Tôi yêu người”, vậy là khi đó khu rừng vọng lại những tiếng nói văng vẳng “Tôi yêu người”… như thể có ai đã đáp trả tình cảm của cậu, đã yêu mến cậu.
Cảm giác đó chẳng phải thật hạnh phúc hay sao? Vậy đó, trong cuộc sống, nếu ta không biết trao đi điều gì, thì thứ duy nhất ta giữ lại được chỉ là bản thân ta, không ai tin ta, không ai yêu ta, cuộc sống sẽ dần ruồng rẫy ta bởi sự ích kỉ đó. Vậy thì, hãy bắt đầu học cách cho đi vô điều kiện, cho đi mà không hi vọng; như vậy thì hạnh phúc sẽ đến khi ta ít ngờ đến nhất, giống như cậu bé trong câu chuyện vậy! Và tất nhiên, ý nghĩa của truyện không chỉ có thế, hãy thử nghĩ mà xem nếu như người mẹ phó mặc cho sai lầm của cậu bé, để cho cậu phải tự đi tìm câu trả lời mà không dạy cho cậu biết, vậy thì sẽ thế nào? Cậu sẽ chẳng thể nhận ra những điều phải trái, sống thế nào để có hạnh phúc. Từ đó mà ta nhận ra rằng, tình mẹ thật lớn lao! Người mẹ luôn là nơi mà đứa con có thể trở về khi cảm thấy buồn bã hay tủi thân; là người đã dẫn dắt cho những đứa con đi trên con đường đúng đắn từ thuở còn ấu thơ. Câu nói cuối truyện của người mẹ đã là một nút thắt sắc sảo, nó tạo nên điểm mấu chốt và là bài học đi sâu vào lòng người đọc: “Con ơi, đó chính là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con..Sở dĩ sự tồn tại về giá trị của việc cho và nhận không chỉ có trong câu chuyện này. Thậm chí nó còn có mặt ở nhiều điều rất đời thường trong cuộc sống kia. Hãy lấy ví dụ từ một chú chó, tại sao loài vật này lại được mệnh danh là “bạn thân của loài người”. Bởi một lẽ thường tình, loài chó thường trao đi sự trung thành với người chủ của mình một cách vô điều kiện; nó yêu thương con người bằng tất cả trái tim; nó nhìn con người bằng cặp mắt trìu mến và sẵn sàng bảo vệ họ. Vậy là món quà chúng nhận được chính là sự tin tưởng, sự trân trọng và lòng yêu thương vô hạn. Giống như câu chuyện trên, đây cũng chính là chân lí của “cho – nhận”. Cuộc sống sẽ hoang phí khi bạn dành hết thời gian cho bản thân mình, hãy đặt mình ở vị trí của những người xung quanh và vui lòng cho đi như khi bạn sẵn sàng nhận về…
“Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình ”
(Tố Hữu – Một khúc ca)
Video từ câu chuyện tiếng vọng rừng sâu trình bày suy nghĩ của em về vấn đề cho và nhận trong cuộc sống
Kết thúc
Ngoài các bài viết tin tức, bài báo hàng ngày của https://www.kythuatcodienlanh.com/, nguồn nội dung cũng bao gồm các bài viết từ các cộng tác viên chuyên gia đầu ngành về chuỗi kiến thức kỹ thuật điện, điện lạnh, điện tử, cơ khí,…,.. được chia sẽ chủ yếu từ nhiều khía cạnh liên quan chuỗi kiến thức này.
Bạn có thể dành thời gian để xem thêm các chuyên mục nội dung chính với các bài viết tư vấn, chia sẻ mới nhất, các tin tức gần đây từ chuyên gia và đối tác của Chúng tôi. Cuối cùng, với các kiến thức chia sẻ của bài viết, hy vọng góp phần nào kiến thức hỗ trợ cho độc giả tốt hơn trong hoạt động nghề nghiệp cá nhân!
* Ý kiến được trình bày trong bài viết này là của tác giả khách mời và không nhất thiết phải là SEMTEK. Nhân viên tác giả, cộng tác viên biên tập sẽ được liệt kê bên cuối bài viết.
Trân trọng,
Các chuyên mục nội dung liên quan